Lén lút đụ cô nhân viên may mắn nhất thế giới trước khi đi làm , lại, nàng vừa lùi vừa tháo dây lưng, lột bỏ chiếc áo mỏng manh bên ngoài, ném xuống thành lan can của chiếc đình nhỏ, nàng nhìn tình lang, buông lời van xin thảm thiết: – Ư… ư… Đại Nhân ơi… mau chơi muội đi… muội nứng lắm rồi… ư… ư… Tống Đại Nhân như con dã thú, hoàn cảnh trước mắt khiến cho dù có là hòa thượng, đạo hạnh cao thâm cũng khó mà cưỡng lại chứ đừng nói đến người bình thường, tuổi xuân phơi phới như Tống Đại Nhân. Y ngay lập tức nhao tới vồ lấy Văn Mẫn như hổ vồ mồi. Y lấy tay xé toang