Nổi buồn của em trai vừa mất vì mối thù năm xưa để trả nợ cho chồng , lấy một chiếc khăn đã chuẩn bị sẵn và lau khô người. Trương Tiểu Phàm giật mình, y biết Linh Nhi đã tắm xong và chuẩn bị quay lại chỗ y. Y vội vàng kéo chiếc quần của hắn lên, người phụ nữ có chồng và thầy giáo trẻ nhón nhón ra khỏi hồ nước rồi tăng tốc chạy như bay về phía rừng trúc. Linh Nhi khẽ mỉm cười tinh nghịch. Đạo hạnh của nàng chưa được cao lắm, nhưng không khó để phát hiện ra kẻ nhìn lén nàng là ai. Vậy nhưng Linh Nhi vẫn cố làm ra vẻ không biết gì, còn cố tình phơi bày thân thể ngọc ngà của nàng trước ánh mắt tò mò của một